Tóm tắt
Trong bối cảnh đô thị hoá diễn ra một cách nhanh chóng trên toàn thế giới từ những năm 1980, nhiều vấn đề phát sinh liên quan đến sức khoẻ và môi trường đã diễn ra. Trước những thách thức đó, WHO đã phát động và nhân rộng mô hình “Thành phố Sức khoẻ” nhằm phát triển, duy trì môi trường vật chất và xã hội thúc đẩy sức khoẻ và chất lượng cuộc sống của người dân một cách tốt nhất đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của nâng cao sức khoẻ trong quá trình phát triển và quản lý đô thị. Mô hình này đã được triển khai ở Việt Nam tại một số thành phố thí điểm như Hải Phòng, Huế từ năm 1995. (WHO, 2000)
Môi trường khu dân cư về môi trường vật chất khách quan hay nhận định chủ quan ngày càng được ghi nhận là yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến các khía cạnh của sức khoẻ. Một số nghiên cứu đã cho thấy nhận định chủ quan về môi trường khu dân cư (an toàn, yên tĩnh, gắn kết xã hội và cơ sở hạ tầng tốt) có liên quan đến tự đánh giá sức khoẻ tốt (Van Dyck et al., 2015). Tương tự, Liu và cs cũng đã đưa tác động tích cực của nhận định môi trường khu dân cư về cơ sở vật chất, tiếng ốn, sự an toàn và gắn kết xã hội đến sức khoẻ tại Trung quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc. (Liu et al., 2018)
Trước bối cảnh tốc độ đô thị hoá nhanh, Thành phố Huế mặc dù là đại diện chính thức của Việt Nam tham gia mạng lưới quốc tế về thành phố sức khoẻ (AFHC- Alliance for Healthy City) nhưng cung cấp khá ít những bằng chứng về nhận định môi trường khu dân cư theo cách tiếp cận của Thành phố sức khoẻ tác động đến các chỉ số sức khoẻ. Xuất phát từ những vấn đề trên, chúng tôi đề xuất nghiên cứu để cung cấp thêm bằng chứng để hỗ trợ thúc đẩy tiếp tục xây dựng các chính sách, lồng ghép các hoạt động cộng đồng vì một thành phố lành mạnh, kiên cường và bền vững hơn trong tương lai.
Chính vì những lý do trên, chúng tôi tiến hành nghiên cứu đề tài: " Mối liên quan giữa nhận định về môi trường khu dân cư và một số chỉ số sức khoẻ của người dân Thành phố Huế: cách tiếp cận Thành phố sức khoẻ".