Tóm tắt
Bối cảnh: Việt Nam đang già hóa nhanh, kéo theo gánh nặng chăm sóc các bệnh mạn tính và hội chứng lão khoa, trong khi nhân lực điều dưỡng lão khoa còn thiếu và sinh viên điều dưỡng nhìn chung ít hứng thú làm việc với người cao tuổi. Nhiều nghiên cứu gợi ý sự sẵn lòng (willingness) chịu ảnh hưởng đồng thời bởi kiến thức, sự đồng cảm và đặc biệt là thái độ đối với người cao tuổi. Điều này đặt ra nhu cầu đánh giá các yếu tố liên quan để định hướng đào tạo và can thiệp trong nhà trường.
Mục tiêu: Nghiên cứu hướng tới (1) mô tả mức độ kiến thức, sự đồng cảm, thái độ và sự sẵn lòng chăm sóc người cao tuổi của sinh viên điều dưỡng; (2) kiểm định mô hình phân tích đường dẫn về các quan hệ trực tiếp và gián tiếp giữa kiến thức, đồng cảm và sự sẵn lòng, với thái độ là biến trung gian theo định hướng TPB/KAB. Giả thuyết cốt lõi: kiến thức và đồng cảm ảnh hưởng đến sự sẵn lòng chủ yếu thông qua việc hình thành thái độ tích cực.
Đối tượng & phương pháp. Thiết kế mô tả cắt ngang trên sinh viên điều dưỡng năm 3–4 tại trường Đại học Y-Dược, Đại học Huế . Cỡ mẫu dự kiến 275 (ước lượng theo Monte Carlo cho hiệu ứng gián tiếp, power 0,80); chọn mẫu thuận tiện và khảo sát trực tuyến bằng Google Forms. Công cụ gồm: VKOP-Q 30 mục (kiến thức), thang Semantic Differential 20 cặp tính từ (thái độ; điểm thấp hơn = thái độ tích cực hơn), IRI 20 mục chỉnh theo bối cảnh người cao tuổi (đồng cảm), và thang sự sẵn lòng 5 mục. Phân tích mô tả, tương quan Pearson và phân tích đường dẫn bằng AMOS (ML), bootstrap 5.000 mẫu, báo cáo R² và hiệu ứng gián tiếp.
Kết quả và ý nghĩa: Nghiên cứu dự kiến cung cấp bằng chứng thực nghiệm cho giáo dục điều dưỡng lão khoa, giúp thiết kế can thiệp tăng cường thái độ và sự sẵn lòng của sinh viên đối với chăm sóc người cao tuổi.

