Tóm tắt
Gây tê ngoài màng cứng là kỹ thuật được xem là phương pháp hiệu quả và được xem là tiêu chuẩn vàng giúp giảm đau trong đẻ. Tỷ lệ sử dụng phương pháp gây tê ngoài màng cứng trong chuyển dạ tăng lên đáng kể, chiếm từ 10% - 64% ở các nước thu nhập cao. Phương pháp này có độ an toàn và hiệu quả cao giúp cải thiện sự hài lòng của các sản phụ với quá trình sinh đẻ [19]. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đã thấy, gây tê ngoài màng cứng được xem có liên quan đến sự gia tăng các tình trạng chuyển dạ kéo dài, tăng tỷ lệ sử dụng Oxytocin và sinh thủ thuật[3].
Rối loạn chức năng sàn chậu là tình trạng bệnh lý bao gồm nhiều nhóm triệu chứng như sa tạng chậu, rối loạn triệu chứng đường tiểu dưới, đường tiêu hóa dưới và rối loạn chức năng tình dục. Đây là vấn đề phố biến ảnh hưởng đến hàng triệu phụ nữ trên toàn thế giới và có xu hướng gia tăng được dự đoán đạt đến 43,8 triệu trường hợp vào năm 2050 [21]. Nguyên nhân của rối loạn chức năng sàn chậu do nhiều nguyên nhân, trong đó sinh đường âm đạo là yếu tố quan trọng. Sàn chậu có cấu trúc giải phẫu phức tạp với nhiều lớp cân, mạc, cơ và dây chằng có vai trò che phủ và gắn với eo dưới khung chậu, đóng vai trò chủ chốt trong chức năng sàn chậu, giúp hỗ trợ, các cơ chế đóng mở của thành phần khung chậu và các hoạt động tình dục. Sinh qua đường âm đạo là căng giãn và có thể làm tổn thương cấu trúc cân cơ ở vùng chậu – có vai trò hỗ trợ và nâng đỡ các cơ quan vùng chậu – từ đó dẫn đến các rối loạn chức năng ảnh hưởng nặng nề đến chất lượng cuộc sống của phụ nữ [7].
Gây tê ngoài màng cứng có thể là một yếu tố ảnh hưởng đến tình trạng rối loạn chức năng sàn chậu ở phụ nữ do các tác động bất lợi của phương pháp này. Do đó, đánh giá mức độ rối loạn chức năng sàn chậu cần được chú ý hơn trong chăm sóc và theo dõi những bện nhân chuyển dạ có gây tê ngoài màng cứng, đồng thời cần có những công cụ có giá trị cao nhằm hỗ trợ trong đánh giá các chức năng này.
PFDI-20 là bộ công cụ phổ biến được sử dụng nhằm đánh giá tình trạng rối loạn chức năng sàn chậu ở phụ nữ và được áp dụng rộng rãi trên thế giới. Ở Việt Nam, chưa có nhiều nghiên cứu đánh giá hiệu quả ứng dụng của công cụ này trên lâm sàng cũng như các nghiên cứu đánh giá tác động của chuyển dạ có sử dụng gây tê ngoài màng cứng lên chức năng sàn chậu. Vì vậy, để khảo sát giá trị của các công cụ PFDI-20 và đánh giá tình trạng rối loạn chức năng sàn chậu trên sản phụ có gây tê ngoài màng cứng, chúng tôi thực hiện đề tài: “Ứng dụng bộ công cụ PFDI-20 trong đánh giá rối loạn chức năng sàn chậu trên sản phụ ở sản phụ có gây tê ngoài màng cứng giảm đau trong chuyển dạ” với hai mục tiêu:
- Khảo sát tình trạng rối loạn chức năng sàn chậu dựa vào bộ câu hỏi PFDI-20.
- Đánh giá các yếu tố chuyển dạ liên quan đến ảnh hưởng đến tình trạng rối loạn chức năng sàn chậu.